CÂU HỎI THẢO LUẬN TUẦN 6 (Quyển 3 - Chương 6-11).
Mời thầy Joseph Phạm Thanh B́nh phụ trách.
1.Trong chương 6 tác giả nhận định rằng, Vương quốc của Đức Chúa Trời là chủ đề trọng tâm của các sách “Lịch sử văn chương vương quốc”; thầy, cô hiểu thế nào về khái niệm “vương quốc Đức Chúa Trời” trong các sách này và trong Tân Ước?
TRẢ LỜI :
Công vụ 1:3
Khi dạy dỗ đoàn dân đừng lo lắng ǵ về cuộc sống vật chất ở trần gian, Đức Chúa Jesus phán rằng : “ Nhưng trước hết, hăy t́m kiếm Vương Quốc Đức Chúa Trời và sự công b́nh của Ngài, th́ Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (Mathiơ 6:33).
Tín hữu ngày nay thường bị bối rối không hiểu Vương-quốc Đức Chúa Trời là ǵ và đang ở đâu? Có người nói Vương-quốc ấy ở trong ḷng chúng ta. Người khác giải thích Vương-quốc Đức Chúa Trời là Hội-thánh của Ngài. Phái khác nữa trả lời rằng Vương-quốc Ngài ở trên thiên đàng.
Sự khó hiểu về vấn đề nầy là cả Cựu ước lẫn Tân ước đều nói về Vương quốc Đức Chúa Trời, nhưng ư nghĩa lời dạy của hai thời kỳ nầy có vẻ khác nhau, khiến các giáo sư khó có cách làm cho lời giải nghĩa được hoà hợp.
Để hiểu vấn đề nầy, chúng ta phải biết Kinh-thánh Cựu ước nói ǵ về Vương-quốc của Đức Chúa Trời trước khi Đức Chúa Jesus dạy về Vương-quốc ấy.
Sách tiên tri Daniel chép chuyện tích về giấc mơ kỳ lạ của Nebuchadnezzar, hoàng đế Babylon, liên quan tới Vương-quốc Đức Chúa Trời.
( Đa-ni-ên 2:31-35 ) : “ 31 Hỡi vua, vua nh́n xem, và nầy, có một pho tượng lớn. Pho tượng đó to lớn và rực rỡ lạ thường; đứng trước mặt vua, và h́nh dạng dữ tợn. 32 Đầu pho tượng nầy bằng vàng ṛng; ngực và cánh tay bằng bạc; bụng và vế bằng đồng; 33 ống chân bằng sắt; và bàn chân th́ một phần bằng sắt một phần bằng đất sét. 34 Vua nh́n pho tượng cho đến khi có một ḥn đá chẳng phải bởi tay đục ra, đến đập vào bàn chân bằng sắt và đất sét của tượng, và làm cho tan nát. 35 Bấy giờ sắt, đất sét, đồng, bạc, và vàng đều cùng nhau tan nát cả; trở nên như rơm rác bay trên sân đạp lúa mùa hạ, phải gió đùa đi, chẳng t́m nơi nào cho chúng nó; nhưng ḥn đă đập vào pho tượng th́ hóa ra một ḥn núi lớn và đầy khắp đất “ .
Lời giải mộng từ Đức Chúa Trời đến cho Daniel, một tù binh người Giu-đa, để ông giải thích ư nghĩa của chiêm bao cho vua, như sau: - Chiêm bao của Nebuchadnezzar là điềm tiên tri về tương lai lịch sử của toàn thể vùng Trung Đông, Tây Á, Bắc Phi, và Nam Âu; nghĩa là thế giới được người ta biết đến vào thời ấy ngoại trừ Trung Hoa và Đông Á, c̣n Mỹ Châu và Nam Phi th́ chưa được biết tới. Lịch sử đă diễn ra chính xác như điềm chiêm bao đă tiên báo. Các đế quốc Mê-đô Ba-tư, Hy-lạp, rồi La-mă nối tiếp nhau thống trị toàn vùng ấy.
Phần cuối của lời giải nghĩa cho biết: “Trong đời các vua nầy, Đức Chúa Trời trên trời sẽ lập một Vương quốc không bao giờ bị tiêu diệt, chủ quyền của Vương quốc ấy sẽ không bao giờ rơi vào tay một dân tộc khác. Vương quốc đó sẽ đập tan và tiêu diệt tất cả các vương quốc khác, c̣n chính nó sẽ tồn tại đời đời” (Daniel 2:44). Điều nầy có nghĩa là Vương quốc của Đức Chúa Trời vào lúc đó sẽ cai trị tất cả các nước và các dân tộc sống trên mặt đất.
Trước khi đi sâu vào những ư nghĩa mầu nhiệm của Vương quốc Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ t́m hiểu xem một vương quốc gồm có những ǵ.
Theo sự hiểu biết chung của loài người th́ trước tiên một vương quốc phải có chủ quyền trên một lănh thổ; kế đến là phải có vua cai trị trên lănh thổ ấy; thứ ba là dân chúng ở dưới quyền cai trị của vua; cuối cùng là vương quốc nào cũng có luật pháp làm nền tảng cho mọi cách sống và cư xử để dân trong nước tuân theo, và vua sẽ dựa trên luật pháp ấy mà cai trị và xét xử các cuộc tranh chấp của người trong nước.
V́ Vương quốc của Đức Chúa Trời sẽ thiết lập trên đất như điềm chiêm bao tiên tri đă nói trên, th́ cũng sẽ có đủ bốn yếu tố vừa kể. Lănh thổ của Vương-quốc ấy là cả thế giới trên mặt địa cầu; vị Vua sẽ cai trị là Đức Chúa Jesus; dân của Vương-quốc là toàn thể nhân loại đang sống trên thế giới vào lúc ấy; luật pháp của Vương quốc là luật pháp Đức Chúa Trời có sẵn trong Kinh thánh. Đức Chúa Trời xác nhận việc Vương-quốc Ngài sẽ thiết lập tại Giêrusalem ở xứ Do-thái vào thời cuối cùng, qua những lời chép trong sách tiên tri Xachari (14:6–11):” 6 Trong ngày đó sẽ không có sự sáng nữa, những v́ sáng sẽ thâu ḿnh lại. 7 Ấy sẽ là một ngày mà Đức Giê-hô-va biết; chẳng phải ngày, chẳng phải đêm, song xảy ra đến buổi chiều sẽ có sự sáng. 8 Xảy ra trong ngày đó, nước sống sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem, phân nửa chảy về biển đông, phân nửa chảy về biển tây, trong mùa hạ và mùa đông đều có. 9 Đức Giê-hô-va sẽ làm vua khắp đất; trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ là có một, và danh Ngài cũng sẽ là có một. 10 Cả đất sẽ làm nên đồng bằng, từ Ghê-ba cho đến Rim-môn, về phía nam Giê-ru-sa-lem, thành nầy sẽ được nhắc lên và ở trong chỗ ḿnh, từ cửa Bên-gia-min cho đến chỗ cửa thứ nhứt, và đến cửa góc, lại từ tháp Ha-na-nê-ên cho đến những nơi ép rượu của vua. 11 Người ta sẽ ở đó, nó chẳng bị rủa sả nữa, nhưng Giê-ru-sa-lem sẽ được ở yên ổn.
Nghĩa là Vương-quốc ấy không được hiểu theo nghĩa bóng mà là nghĩa đen.
Thế nhưng, khi chúng ta nghiên cứu Tân-ước gặp nhiều chỗ gây thắc mắc về ư nghĩa của Vương-quốc Đức Chúa Trời và nơi chốn của Vương quốc ấy là ở đâu?
Chúng ta phải nghiên cứu vấn đề nầy tận tường th́ mới có thể hiểu biết đúng và rơ ràng dựa trên những lời dạy của Đức Chúa Jesus và sự mặc khải từ Đức Thánh Linh ban cho Phao-lô.
Đức Chúa Jesus cho ông Ni-cô-đem biết rằng :” …Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, th́ không thể thấy được nước Đức Chúa Trời. (Giăng 3:3); Ngài lại nói: “ …Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, th́ không được vào nước Đức Chúa Trời (Giăng 3:5).
Sứ đồ Phao-lô viết: “ Hỡi anh em, tôi đoán quyết rằng thịt và máu chẳng hưởng Vương Quốc Đức Chúa Trời được, và sự hay hư nát không hưởng sự không hay hư nát được.” (1Côr. 15:50). Vậy th́, dù đă tái sinh nhưng hễ c̣n trong thân thể xác thịt th́ chưa ai ‘vào’ Vương-quốc của Chúa được. Hầu hết con cái Chúa đều không thấy có trở ngại ǵ về vấn đề đó, v́ chúng ta vẫn nghĩ Nước Chúa sẽ đến sau khi tận thế.
Nhưng khi đọc Kinh-thánh thấy lời Giăng Baptist cảnh cáo người Giu-đa: “ Hăy ăn năn v́ Vương-quốc thiên đàng đă đến gần” (Mathiơ 3:2); sau đó không lâu, Đức Chúa Jesus phán với người Pha-ri si, những người xuyên tạc việc Ngài đuổi quỷ: “…nếu Ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời mà đuổi quỷ, th́ Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến với các ngươi rồi” (Mathiơ 12:28).
Nghĩa là Giăng Baptist cho biết Vương-quốc Đức Chúa Trời sẽ đến nhanh chóng; rồi khi Đức Chúa Jesus đi ra thi hành thánh vụ th́ Ngài xác nhận lời thông báo của Giăng rằng, Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến bằng dấu hiệu quyền phép Đức Thánh Linh trục xuất những quỷ đang ám và nhập vào nhiều người.
Sau đó, Đức Chúa Jesus lại lấy các ẩn dụ (Mathiơ 13:1–52 ) : “ 1…Ngài phán như vầy: Có người gieo giống đi ra đặng gieo 52.…để mô tả Vương-quốc Đức Chúa Trời, mà đoàn dân và nhiều môn đồ của Ngài chẳng hiểu ǵ hết (Mác 4:10):” Khi Đức Chúa Jêsus ở một ḿnh, những kẻ xung quanh Ngài cùng mười hai sứ đồ hỏi Ngài về các lời thí dụ “.
Vào thời đại Daniel, tức là hơn 2,600 năm trước đây, Đức Chúa Trời đă mặc khải cho tiên tri của Ngài rằng: “…các thánh của Đấng Chí Cao sẽ tiếp nhận vương quốc và nắm giữ vương quốc ấy đời đời cho đến đời đời vô cùng” (Daniel 7:18). Sự mặc khải nầy cho thấy vương quốc và thánh đồ của Đức Chúa Trời sẽ tồn tại vĩnh viễn, nhưng chưa cho biết rơ cách nào để có thể vào vương quốc ấy.
Khi Đức Chúa Jesus đến, Ngài dạy rằng: “Giờ đă trọn, Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến gần” (Mác 1:15); và Ngài cũng dạy các môn đồ về Vương-quốc Đức Chúa Trời trong 40 ngày trước khi được đem về trời; mà v́ các môn đồ chỉ đề cập sơ qua các lời Ngài dạy về vương quốc, th́ chúng ta có thể suy diễn rằng họ đă hiểu, và chúng ta cũng tin rằng những môn đồ khác cũng đă hiểu như họ, nên họ không cần phải giải thích kỹ lưỡng. Thế th́, họ đă hiểu ra sao?
V́ Đức Chúa Jesus tuyên bố Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến, th́ chúng ta có thể hiểu, v́ Ngài là đại biểu của Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến thế gian, nên Ngài dạy dỗ những người nghe về vương quốc tương lai nầy và cách để vào vương quốc ấy. Những ai nghe lời dạy và đáp ứng Tin Mừng do Ngài truyền cho th́ sẽ trở thành các vua cai trị trên các nước và những người đang sống trên thế gian lúc Ngài trở lại địa cầu, và làm thầy tế lễ cho Vương quốc (Khải-huyền 1:6, 5:10).
Nhưng chúng ta cần nhớ lại lời tuyên bố rơ ràng ‘thịt và máu không thể hưởng Vương-quốc Đức Chúa Trời;’ cho nên, những người bị cai trị th́ chưa được trở thành dân của Vương-quốc, v́ thể xác của người ta phải được biến hoá thành thân thể bất hoại và bất tử th́ mới được vào vương quốc của Chúa (1Côr. 15:53). V́ vậy, tín hữu vẫn chưa thấy hoặc biết Vương-quốc ấy ra sao cả. Thế th́, ư nghĩa thật rơ ràng về Vương-quốc Đức Chúa Trời th́ rất sâu nhiệm, không giống như cách chúng ta suy luận hoặc suy diễn. Để biết rơ vấn đề nầy, chúng ta sẽ xem xét các đặc điểm của Vương-quốc qua lời dạy dỗ của Đức Chúa Jesus: “ Ngài công bố Nước thiên đàng đă đến gần (Math.4:17); người ta có thể vào vương-quốc ấy (Math. 5:20, 7:21); các quyền phép Ngài làm là để chứng minh Vương-quốc Đức Chúa Trời đă đến xứ Do-thái rồi (Math. 12:28).
Ngài dùng các ẩn dụ để giải nghĩa cho môn đồ Ngài hiểu sự thật về Vương-quốc Đức Chúa Trời (Math.13:11); khi dạy họ cầu nguyện, th́ lời nài xin quan trọng là “Nước Cha được đến, ư Cha được nên ở đất như ở Trời” (Math.6:10).
Trước khi chịu khổ h́nh, Ngài hứa ban Vương-quốc cho những người đă chia xẻ hoạn nạn với Ngài (Luca 22:28–30); Ngài hứa sẽ trở lại trong vinh quang để đem các ơn phước đă chuẩn bị sẵn cho người được chọn (Math.25:31, 34). Nhưng chúng ta vẫn chưa hiểu bao nhiêu.
Trong các bài học kế tiếp, chúng ta sẽ dựa trên những sự dạy dỗ trên, và những điều Đức Thánh Linh đă mặc khải, để hiểu biết ư nghĩa thật của Vương-quốc Đức Chúa Trời là ra sao.
2. Câu chuyện của Đa-vít minh họa về ba sự kiện của tội lỗi và ba sự kiện của sự cứu rỗi như thế nào?
TRẢ LỜI :
BA SỰ KIỆN CỦA TỘI LỖI VÀ BA SỰ KIỆN CỦA SỰ CỨU RỖI
Tôi muốn có thêm một chương nữa viết về đề tài tội lỗi của Đavít. Bạn có thể nghĩ là tôi đang nhấn mạnh đến điều nầy quá nhiều, nhưng tội lỗi của Đavít được nhấn mạnh như vậy v́ chính Kinh Thánh đă làm điều đó. Chúng ta cần khám phá là tại sao Chúa lại dành nhiều chỗ như thế trong II Samuên để nói về tội lỗi của Đavít. Đó là để chúng ta có được những bài học thuộc linh về vấn đề tội lỗi mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta phải học và áp dụng khi phạm tội.
Các Bài Học Thêm Về Tội Lỗi.
Một trong những bài học quan trọng nhất mà chúng ta có thể rút ra từ câu chuyện tội lỗi của Đavít là cách ông đối phó với vấn đề nầy. Tôi muốn nêu lên một ví dụ minh họa. - Tâm trí con người có hai phần: ư thức và tiềm thức. Tất cả chúng ta đều đang vật lộn với những ư nghĩ mâu thuẫn của ḿnh. Trong phần có ư thức của tâm trí chúng ta, chúng ta có một ư tưởng tốt, tích cực như: “Đức Chúa Trời là Đấng chăn giữ tôi, và tôi sẽ không lo lắng ǵ cả. Tôi có niềm tin to lớn nơi Đấng chăn giữ tôi”. Dầu vậy, rất thường khi chỉ trong ba mươi giây kế tiếp, chúng ta bắt đầu lo lắng. Và hậu quả là chúng ta mắc phải các chứng bệnh đau thấp khớp và suy tim . Lẽ ra không nên lo lắng bởi v́ Đức Chúa Trời là Đấng chăn giữ chúng ta, nhưng chúng ta vẫn cứ lo lắng. Chúng ta phải xử lư thế nào với những ư nghĩ mâu thuẫn đó?
Chúng ta xây một bức tường ngay giữa tâm trí ḿnh và cách ly những ư nghĩ mâu thuẫn của chúng ta vào mỗi ngăn. Trong một ngăn, chúng ta có đức tin để nói rằng, “Đức Chúa Trời là Đấng chăn giữ tôi”. Khi nói thế, chúng ta không để bản thân ḿnh nhớ rằng ḿnh đau thấp khớp và suy tim v́ cớ chúng ta đang lo lắng. Trong ngăn kia của tâm trí chúng ta, chúng ta lại lo lắng và không để cho bản thân ḿnh nhớ rằng chúng ta có đức tin! Điều nầy dẫn đến các ngăn kín một cách lôgíc của chứng bệnh “tâm thần phân liệt”.
Chứng bệnh tâm thần phân liệt nầy không phải là vấn đề nghiêm trọng trong ư thức. Nhưng nó là vấn đề nghiêm trọng ở phần tiềm thức, bởi những ư nghĩ có ư thức sẽ đến trọ trong phần thuộc tiềm thức của chúng ta và ở đó vĩnh viễn. Do đó những mâu thuẫn của chúng ta chuyển vào phần tiềm thức và tạo nên một hồ chứa của sự mâu thuẫn bên dưới bề mặt. Điều nầy có thể là một vấn đề nghiêm trọng bởi v́ tiềm thức giống như một cái ly. Khi nó đầy sự mâu thuẫn, nó gởi các tín hiệu đến cơ thể chúng ta, và chúng ta bắt đầu gánh chịu các triệu chứng thuộc thể xác.
Kinh Thánh dạy chúng ta không nên dồn chứa những mâu thuẫn, nhưng phải xử lư chúng. Các nhà tâm thần học cũng đồng ư như thế, nhưng họ giải quyết theo một phương pháp khác. Giải pháp muôn thuở của họ là hướng dẫn con người xa rời những giá trị tuyệt đối và những phẩm hạnh đó thường mâu thuẫn với cách cư xử của họ. Kinh Thánh cho chúng ta biết rơ điều đó là sai. Nếu chúng ta có một chuẩn mực tuyệt đối về tính chính trực và công b́nh bởi thực sự tin vào các điều tuyệt đối về đạo đức, nhưng lối sống của chúng ta lại mâu thuẫn với tiêu chuẩn tuyệt đối về sự chính trực đó, th́ chúng ta đang tự gây ra bệnh tật cho ḿnh.
Kinh Thánh dạy chúng ta giải quyết các mâu thuẫn của ḿnh theo cách nầy: “V́ lẽ mắt là ngọn đèn của thân thể, nếu cách nh́n hay nếp suy nghĩ của chúng ta phù hợp với ư muốn Đức Chúa Trời, và chúng ta sống theo cách chúng ta nh́n thấy mọi sự việc, th́ trọn thân thể chúng ta sẽ đầy tràn sự sáng (Mathiơ 6:22). Nói cách khác, chúng ta sẽ giải quyết được những mâu thuẫn của ḿnh khi chúng ta sống theo đúng những điều chúng ta tin.
Đavít dạy chúng ta xử lư vấn đề tội lỗi của ḿnh khi nhận biết tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời về điều đúng và điều sai, thậm chí khi tiêu chuẩn đó khiến chúng ta nhận ra rằng chúng ta là những tội nhân và lên án tội lỗi. Khi chúng ta xưng nhận tội lỗi của ḿnh, Chúa sẽ bổ lại linh hồn chúng ta. Đó là một trong những áp dụng quan trọng nhất mà chúng ta có thể rút ra từ câu chuyện .
Ba Sự Kiện Của Tội Lỗi.
Tội lỗi của Đavít.
Một ứng dụng khác từ câu chuyện xấu xa nầy trong cuộc đời của Đavít là tội lỗi đem đến những hậu quả thật khủng khiếp. Trong II Samuên 11-18, Đavít đă phải dự một đại tiệc của những hậu quả cay đắng. Câu chuyện của ông thực sự minh họa về ba sự kiện của tội lỗi và ba sự kiện của sự cứu rỗi. Trước hết, chúng ta hăy suy gẫm về khía cạnh tội lỗi.
Tội Lỗi Có H́nh Phạt.
Trước hết, tội lỗi phải chịu h́nh phạt. Tội lỗi thường dẫn đến một h́nh phạt trong tương lai và một h́nh phạt ngay hiện tại. Đó là lư do khiến Đức Chúa Trời phải “đóng cửa” thiên đàng và sai Đức Chúa Jêsus Christ xuống thế gian nầy. Cách duy nhất chúng ta có thể cất đi h́nh phạt tội lỗi trong tương lai (địa ngục) khỏi đời sống chúng ta là tin vào sự chết của Đức Chúa Jêsus Christ trên cây thập tự (Giăng 3:16):” V́ Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đă ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời “.
Tuy nhiên, ba phần năm số lần sử dụng từ cứu rỗi trong Kinh Thánh không áp dụng cho h́nh phạt tội lỗi trong tương lai, nhưng áp dụng cho sự cất bỏ h́nh phạt tội lỗi trong hiện tại.Chẳng hạn, chúng ta được cứu khỏi h́nh phạt của một cuộc đời nghiện ngập. Khi Chúa Jêsus nói về địa ngục, Ngài dùng chữ Hy Lạp “Gehenna”. Gehenna là một băi rác lớn bên ngoài Giêrusalem, là nơi “…. Sâu bọ chẳng hề chết, và lửa chẳng hề tắt (Mác 9:44). Khi dân chúng nghĩ đến Gehenna, họ nghĩ đến những thứ rác rưởi. Đức Chúa Jêsus dạy rằng rác rưởi là một trong những thực tế tệ hại nhất của địa ngục.
Một h́nh phạt khác trong hiện tại của tội lỗi là sự nô lệ. Người ta không làm điều họ muốn, nhưng lại làm điều họ phải làm, điều mà họ bị thúc ép phải làm. Người ta bị kiểm soát bởi áp lực và những thói quen mà Kinh Thánh gọi là tội lỗi. Sự cứu rỗi giải phóng người ta khỏi cảnh nô lệ tội lỗi (Giăng 8:30-35; Mathiơ 1:21):” Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jêsus, v́ chính con trai ấy sẽ cứu dân ḿnh ra khỏi tội “.
Quyền Lực Của Tội Lỗi.
Thứ nh́, tội lỗi có quyền lực rất lớn. Tôi tin toàn bộ câu chuyện của Đavít là điều mà Phaolô viết trong I Côrinhtô 10:12: “Vậy th́, ai tưởng ḿnh đứng, hăy giữ kẻo ngă”.Trong câu kế tiếp, Phaolô viết rằng sự cám dỗ là “thường t́nh cho loài người”. Nếu một người như Đavít có thể bị đánh hạ bởi quyền lực của tội lỗi, th́ chúng ta là ai mà có thể nghĩ rằng chúng ta có thể chống cự được nó?Bạn đừng bao giờ đánh giá thấp quyền lực của tội lỗi.
Giá Trả Của Tội Lỗi.
Thứ ba, tội lỗi có một giá trả rất cao. Phaolô nói với chúng ta rằng, “công giá của tội lỗi là sự chết” (Rôma 6:23). Phaolô không chỉ muốn nói cái chết theo nghĩa đen mà c̣n nói đến bữa tiệc lớn của các hậu quả đó nữa những dược thảo cay đắng mà kẻ có tội phải ăn vào. Tội lỗi có những vết sẹo và vết nhơ của nó. Một vài vết nhơ và vết sẹo của tội lỗi không thể đảo ngược và không thể hủy bỏ được.
Ba sự kiện của sự cứu rỗi.
Giống như nền nhung đen tương phản với những viên kim cương mà người thợ kim hoàn trưng bày trên đó, h́nh phạt kinh khiếp, quyền lực và giá trả của tội lỗi khiến cho ba sự kiện của sự cứu rỗi càng tỏa sáng hơn.
Chúa Jêsus Đă Cất Đi H́nh Phạt Của Tội Lỗi.
Trước tiên, Đức Chúa Jêsus Christ đă cất đi h́nh phạt của tội lỗi. Kinh Thánh gọi điều nầy là “Phúc Âm” hay “Tin Lành”, như Chúa Jêsus có lần phán với Nicôđem: “Ta là Con độc sanh của Đức Chúa Trời, Ta là giải pháp duy nhất của Đức Chúa Trời, và Ta là Đấng Cứu Rỗi duy nhất của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Cha không có một giải pháp khác hay một Đấng Cứu Rỗi khác” (Giăng 3:16). Khi bạn thật sự nghe được điều Chúa Jêsus tuyên phán, bạn sẽ nhận ra rằng Ngài đă kiến tạo một con đường không lối thoát đối với tất cả những tôn giáo khác. Bạn có thể tin vào Chúa Jêsus, hoặc không tin, song đây là một trong các lời tuyên bố quyết đoán nhất mà Chúa Jêsus đă từng nói ra.
Đức Thánh Linh Chiến Thắng Quyền Lực Của Tội Lỗi.
Thứ nh́, Đức Thánh Linh có thể kềm giữ quyền lực của tội lỗi trong đời sống bạn và tôi dưới sự kiểm soát của Ngài. Sứ đồ Giăng nhắc chúng ta trong I Giăng 4:4: “Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian”. Bên cạnh quyền năng của Đức Chúa Trời, không có quyền lực nào trong thế gian nầy lớn hơn quyền lực của tội lỗi, của điều ác và của Satan. Nhưng tin tức tốt lành đó là quyền năng của Đức Chúa Trời lớn hơn quyền lực của Satan, của điều ác và của tội lỗi! Sứ đồ Phaolô nói rằng khi chúng ta sở hữu ân điển của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể trở nên những kẻ siêu chiến thắng đối với quyền lực của tội lỗi trong đời sống chúng ta (so sánh Rôma 8:37-39).
Sự Xưng Nghĩa Xóa Bỏ Tội Lỗi Chúng Ta Trước Mặt Ngài.
Sự kiện thứ ba của sự cứu rỗi hơi rắc rối một chút, bởi v́ nó can hệ đến các vết nhơ, vết sẹo và giá trả của tội lỗi. Trước mặt Chúa, ngay cả các vết nhơ của tội lỗi cũng được rửa sạch bởi sự tha thứ. Như Đavít đă viết trong một Thi thiên: “Phương Đông xa cách phương Tây bao nhiêu, th́ Ngài đă đem sự vi phạm chúng tôi xa khỏi chúng tôi bấy nhiêu” (Thi thiên 103:12; cũng xem Michê 7:19). Từ ngữ “xưng công b́nh” là một trong số những từ đẹp nhất ở trong Kinh Thánh. Nó có nghĩa là khi chúng ta xưng nhận và ăn năn tội lỗi ḿnh với Đức Chúa Trời, th́ tội lỗi của chúng ta giống như chưa từng xảy ra! Tội của chúng ta không chỉ được tha thứ, được bôi xóa, hay đơn giản là được cất đi, mà c̣n biến mất luôn nữa. Nó giống y như thể ta chưa từng phạm tội. Tuy nhiên, sự xưng công b́nh đến trong hai chiều hướng. Đôi khi các vết nhơ và vết sẹo của tội lỗi, làm cho con người không thể tin được là ḿnh có thể thay đổi. Nếu một người phạm tội sát nhân, và sau đó tin Chúa Jêsus, theo cái nh́n của Đức Chúa Trời, th́ người ấy giống như chưa hề phạm tội hay phạm sự giết ngườiù. Nhưng đức tin của họ trong Đấng Christ có thể giúp họ hoàn toàn an nhiên hay không? Không, vẫn c̣n những hậu quả phải trả.
Có vài điều chúng ta không thể xóa bỏ (sau khi đánh trứng, chúng ta không thể phục hồi lại quả trứng). Giá trả cho tội lỗi th́ đắt và các vết sẹo th́ không thể thay đổi được. Đây là lư do v́ sao sứ đồ Giăng đă viết trong thư tín đầu tiên của ông: “Ta viết cho các con những điều nầy, hầu cho các con không phạm tội” (I Giăng 2:1) .Tạo nơi lớp người trẻ cái ấn tượng là không hề có điều ǵ tốt hoặc thậm chí có vẻ khôi hài về tội lỗi, là điều kỳ quặc trong thần học. Đúng là không có điều tốt nào trong tội lỗi hay những hậu quả của nó cả, nhưng Đức Chúa Trời có thể làm nổi bật ân điển và sự thương xót của Ngài, nếu chúng ta đáp ứng với những hậu quả của tội lỗi theo như cách Đavít đă làm.
Thậm chí Đức Chúa Trời có thể chữa lành nhiều vết sẹo, nhưng có vài vết nhơ và vết sẹo lại không thể hủy bỏ hay thay đổi được. Đó là lư do tại sao Kinh Thánh dạy tốt hơn là đừng phạm tội. Chúa Jêsus phán với người đàn bà bị bắt về tội tà dâm: “Ta cũng không định tội ngươi”, Ngài lại phán, v́ cớ thương xót người đàn bà đó, rằng: “Từ rày trở đi đừng phạm tội nữa”(Giăng 8:11). Đừng bao giờ để cho một ai tạo ấn tượng nơi con cái bạn là sống trong tội lỗi rồi được cứu khỏi tội lỗi cũng tốt. Tốt hơn hết là đừng phạm tội.
Ngày nay, tội lỗi lan truyền như bệnh dịch giữa ṿng những người tự nhận là môn đệ của Đức Chúa Jêsus Christ. Đức Chúa Trời muốn tất cả chúng ta, qua câu chuyện về tội lỗi của Đavít, nghe được lời phán của Đức Chúa Jêsus ngày hôm nay: “Hăy đi, và đừng phạm tội nữa!”
( TK’Nguồn tài liệu: HỘI HỢP TÁC TRUYỀN GIÁO QUỐC TẾ TRƯỜNG CAO ĐẲNG THÁNH KINH/TRUY CẬP NGÀY 14-02-2017 )
3. Ư nghĩa tên của Sa-mu-ên liên quan thế nào đến vấn đề "nghe về Đức Chúa Trời". Đời sống Sa-mu-ên cho chúng ta những điển h́nh tích cực nào?
TRẢ LỜI :
NGHE VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI
Samuên. - Tên của Samuên được tạo nên bởi hai từ Hêbơrơ là “đă được nghe” và “ về Đức Chúa Trời”. Xét về cách ông được sinh ra th́ tên nầy rất thích hợp. Mẹ của ông là An-ne đă sống trong nhiều năm với nỗi sầu khổ bị hiếm muộn. Trong những ngày đó, mang thai là dấu hiệu về phước lành từ Đức Chúa Trời, do đó An-ne đă phải suy nghĩ rằng sự hiếm muộn của bà có thể là do Đức Chúa Trời không hài ḷng về bà. Một hôm, khi gia đ́nh bà đang thờ phượng Đức Chúa Trời tại Đền tạm ở Si-lô, bà đă khóc lóc cay đắng và cầu xin Đức Chúa Trời ban cho một đứa con trai. Bà cầu nguyện cách khẩn thiết, đôi môi chỉ mấp máy những lời cầu xin trong ḷng mà không thành tiếng, đến nỗi thầy tế lễ già nua là Hêli cho rằng bà đang say rượu! Ông bảo bà, “Hăy đi giă rượu đi!” (I Samuên 1:14). Khi An-ne giải bày hoàn cảnh của ḿnh, Hêli cảm động đến nỗi đă chúc phước cho bà và nói rằng Đức Chúa Trời sẽ đáp lời cầu xin của bà (15-17), và Ngài đă đáp lời.An-ne thụ thai và sinh một con trai. Bà đặt tên là Samuên (Samuel), bởi v́ Đức Chúa Trời có nghe lời cầu xin của bà (20). (Hầu như bất cứ tên của một người nào đó trong Kinh Thánh kết thúc với chữ “el”, th́ tên đó có liên hệ với Chúa, chẳng hạn như Daniel (Đa-ni-ên), v́ tiếng Hêbơrơ chữ El là Đức Chúa Trời).
Sau khi Samuên thôi bú, An-ne đem cậu đến Đền tạm và dâng cho Đức Chúa Trời bằng cách trao cậu cho thầy tế lễ Hêli. Tại đây, một lần nữa, tên của cậu được chứng tỏ là phù hợp, v́ khi Samuên đang c̣n là một đứa bé, được Hêli nuôi dưỡng trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời, Samuên đă nghe được tiếng nói của Ngài (chương 3). Buồn thay, Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời đă trách Hêli v́ đă không dạy dỗ các con trai ông, là những người không vâng lời Chúa và đă làm ô uế sự thờ phượng Ngài! (Xem 2:12-17, 22-25, 27-36).
Samuên là người xem Hêli như cha, và nói với thầy tế lễ già nua đó rằng, ông ấy sẽ bị cất khỏi chức vụ thầy tế lễ.
Cái tên “Nghe về Đức Chúa Trời” cũng phù hợp với Samuên khi ông trưởng thành. Kinh Thánh dạy rằng từ phương Bắc đến tận phương Nam (từ Đan đến Bê-e-sê-ba), khi Samuên nói rằng Đức Chúa Trời đă sai một tiên tri đến với họ, th́ cả Ysơraên đều thừa nhận (3:19 – 4:1). Toàn thể dân Ysơraên đă nghe được lời của Đức Chúa Trời qua người đàn ông nầy. V́ vậy, “Nghe về Đức Chúa Trời” là tên quả thật rất thích hợp với ông.
Cuộc đời của Samuên cho chúng ta nhiều ví dụ tích cực. Trước hết, ông và mẹ ông cho thấy giá trị của việc nuôi dưỡng và giáo dục trong sự tin kính. Để được trở nên tin kính và hữu ích, chúng ta, cũng như các bậc cha mẹ, cần xem vai tṛ của ḿnh là một sự kêu gọi và trách nhiệm thiêng liêng. Chúng ta cũng phải xem con cái như là ơn phước lớn lao từ Đức Chúa Trời (Thi thiên 127:3). Khi chúng ta tuyên xưng và xác nhận việc nầy là ưu tiên, giống như Samuên, và sau nầy là Giăng Báptít, th́ con cái của chúng ta sẽ có phước trong sự nuôi nấng thuộc linh.
Thứ nh́, Samuên là tấm gương cao quí về những điều đạt được qua sự nuôi dạy tin kính khi chúng ta thấy ông dẫn dắt dân Ysơraên thoát khỏi thời kỳ tăm tối thuộc linh, như là “những ngày các quan xét cai trị”. Vài học giả xem ông như là vị quan xét cuối cùng, v́ thế, cuộc đời của ông là một bước ngoặc trong lịch sử Ysơraên.
Chúng ta nh́n thấy một ví dụ tích cực thứ ba trong các sách Samuên khi chúng ta thấy người đàn ông vĩ đại nầy trở thành một vị lănh tụ chính trị vĩ đại, nối thời kỳ Các Quan Xét với thời kỳ của Các vua. Ông đă xức dầu cho Saulơ và Đavít, vị vua vĩ đại nhất của Ysơraên. Qua những lúc rối loạn, chẳng hạn như sự trị v́ suy đồi của Saulơ, Samuên vẫn cứ trung tín với Đức Chúa Trời và với dân tộc Ysơraên cho đến cuối cuộc đời của ông.
Bài làm vẫn c̣n nhiều thiếu sót . Kính mong sự góp ư của GS.Thanh Mỹ và QTC , them phần học hỏi trong Chúa .
Nguyện xin Ân Điển t́nh yêu thương của Đấng Christ ban tràn đầy ơn phước trên đời sống HVC của GS.Thanh Mỹ và QTC , cùng gia đ́nh người thân .
Thân kính sv : Ung Thanh Phong